Chương 4: Hồi Hai: Quay cuồng trong những lời dối trá (a)

Tiệm Trà Sữa Của Tôi Toàn Là Dân Nằm Vùng Hệ Liệt - Tùy Tâm Sở Dục

Đăng vào: 9 tháng trước

.

– Phải. – Vệ Minh kinh ngạc, song cậu cố gắng trấn định lại tinh thần. Rồi ngọt nhạt nói. – Nhưng trước mắt tính mạng của gia đình anh sẽ được bảo đảm, nếu nghe theo lời tôi.

– Bao nhiêu phần trăm vậy? – An Kỳ để tay chống cằm, hỏi.

– Hơn tám mươi phần trăm.

An Kỳ khẽ gật đầu qua loa cho qua chuyện. Không biết ai đã đâm sau lưng Vệ Minh bằng cách, gửi thư nặc danh kể hết sự tình cho anh nghe. Vì vậy, trước mắt, việc này anh không hề tán thành.

Nhưng để xem, chàng trai tóc nâu này muốn cái gì ở An Kỳ đã. Đời người ngắn ngủi lắm, tham gia một vở kịch cũng đỡ buồn mà…

Bữa ăn tối cực kỳ thịnh soạn và ngon miệng. Chỉ có tụi nhỏ là vô tâm “chén” hết mọi thứ mà chúng gọi một cách hết sức vui vẻ và hạnh phúc. Nhưng còn phe người lớn thì trái ngược lại, họ dần dần đối xử với đối phương bằng một thái độ dè đặt đầy sự mơ hồ khó tả…

oOo