Tiệm Trà Sữa Của Tôi Toàn Là Dân Nằm Vùng Hệ Liệt - Tùy Tâm Sở Dục
Đăng vào: 9 tháng trước
Nghe ông lão nói xong, Vệ Thanh liền biết ngay lời Cấp Trên nói là thật. Hắn mở bóp, lấy ra tờ năm mươi đồng đưa cho đứa trẻ đánh giày, rồi hẹn nó ngày khác làm tiếp. Hai ông bạn già vẫn say sưa đàm luận chuyện thiên hạ, gói xôi nóng hôi hổi đã nguội ngắt.
Vừa mới đi đến cầu vượt, hắn đã trông thấy Cấp Trên đứng đợi mình ở đó. Gã trai tóc bạch kim đứng ở nấc thang thứ bảy, lưng tựa vào thanh vịn của cầu thang.
– Đi đâu?
– Về nhà.
– Tôi tới ăn sáng được không? Tôi biết trong đầu cưng đang bật liên khúc “Không” của cố nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9. Nhưng một bữa ăn chẳng bõ bèn gì so với ơn cứu mạng của tôi cả.
Đón tiếp hai người là bản nhạc “Tình vào Thu” do Trịnh Nam Sơn sáng tác và trình bày. Vệ Minh đang rửa chén trong gian bếp, còn chồng cậu thì đã đến công ty làm việc.
– Tôi múc cháo sườn cho hai người nghen?