Tiệm Trà Sữa Của Tôi Toàn Là Dân Nằm Vùng Hệ Liệt - Tùy Tâm Sở Dục
Đăng vào: 1 năm trước
Vệ Úy gắp một cái chân gà rút xương nướng sa-tế ăn. Ông thầm nghĩ đến cái năm Vệ Minh tỉnh lại, ông đã nhờ giáo sư trong một trường Đại học danh tiếng ở Hoa Kỳ tư vấn xem con trai ông nên học ngành gì với bộ não bị thương tổn nghiêm trọng như vậy. Ông ta đáp rằng nên theo chuyên ngành Tâm lý học, có thể hỗ trợ thêm kiến thức để Vệ Minh tự chăm sóc mình. Đôi khi ông nghĩ nguyên nhân khiến cậu học ngoại ngữ tệ là do vùng não bộ đảm trách việc đó bị tổn thương, bởi trước đây cậu nói tiếng Anh cũng khá lưu loát và rành mạch, chứ không đầu thừa đuôi thẹo như hiện nay…
Bạc Băng vớt trứng vịt lộn đã chín kỹ vào trong chén của mình, rồi xúc thêm một muôi mỳ xào giòn hải sản. Không hiểu sao y lại liên tưởng tình cảnh này với câu thành ngữ “Chịu đấm ăn xôi” nhỉ?
oOo
Chú thích:
1/ Bạch Lãng là giảng viên theo dạng hợp đồng với trường đại học Y-Dược Hải Hồng nên chỉ phụ trách về mỗi tiết thực hành, còn trong Học viện Y-Dược là giảng viên chính thức. Nhưng hiện nay ông đã chuyên tâm bên mảng Pháp y, vì vậy không còn đứng lớp giảng dạy ở Học viện Y-Dược thường xuyên nữa. Tuy thế ông vẫn tham gia các chương trình thỉnh giảng và sinh hoạt cộng đồng về Y khoa của cả hai nếu có thư mời gửi tới.
2/ Ca khúc “Chờ người” do nhạc sĩ Lam Phương sáng tác. Theo mình thì bác Anh Khoa là người thể hiện ca khúc này truyền cảm nhất.
Hồ mỗ có điều muốn nói: