Chương 104: Hồi Tám: Hãy thử đặt mình vào vị trí của người khác (a)

Tiệm Trà Sữa Của Tôi Toàn Là Dân Nằm Vùng Hệ Liệt - Tùy Tâm Sở Dục

Đăng vào: 1 năm trước

.

Đám trẻ lóng ngóng học theo. Âm thanh con trẻ trong trẻo như tiếng chuông ngân trong giáo đường buổi sớm tinh mơ.

Vệ Minh ăn được vài cuốn cá thì bỗng dưng Lưu Dĩnh Phương gọi tới, bảo rằng muốn nói chuyện riêng với cậu một lát, nên là bữa ăn đành phải ngắt ngang.

Bên kia đường truyền, Lưu Dĩnh Phương đang khuấy cốc nước. Âm thanh lanh canh vọng sang nghe thật vui tai. Nhưng nó cũng là tín hiệu cho thấy tâm trạng của bà hiện đang bất ổn, vì mỗi lần như thế, bà đều tự pha cho mình một loại đồ uống có muỗng khuấy trong lúc uống để giải tỏa căng thẳng.

– Mối tình đầu cũng như lần đầu tiên vào bếp vậy. Nếu bất cẩn, sẽ để lại một vết thương rất sâu hoặc rất nông trên bàn tay, nhưng dù nông hay sâu cũng đủ khiến con khiếp sợ mà không dám bén mảng đến căn bếp lần thứ hai, cần một khoảng thời gian khá dài để con bình tâm lại mà tiếp tục công việc đứng bếp. Hoặc giả như con là một người lạc quan, con sẽ bất chấp nỗi đau và thử bước vào bếp lần nữa. – Nhấp một ngụm chocolate ấm áp, để cho thứ chất lỏng ngọt ngào xen lẫn chút nhân nhẩn đắng ấy trôi tuột xuống cổ họng, Lưu Dĩnh Phương mới chậm rãi tiếp lời. – Thật không may! Đa số đều thất bại vào lần thứ hai, và thậm chí còn khiến vết thương cũ trở nên nặng hơn. Số thành công thì ỷ y vào kết quả đạt được, dẫn đến muôn vàn rắc rối khác… Đơn cử như mẹ đây…

Vệ Minh nghe tiếng nuốt khan của Lưu Dĩnh Phương truyền qua, nhưng một hồi lâu sau bà cũng không nói gì.

oOo

Chú thích: . truyện đam mỹ