Chương 11: Hồi Bốn: Đánh giá khách quan một chút đi bé cưng! (a)

Tiệm Trà Sữa Của Tôi Toàn Là Dân Nằm Vùng Hệ Liệt - Tùy Tâm Sở Dục

Đăng vào: 1 năm trước

.

– Về nhà với em. Để em nuôi cha con anh cho. – Trình Bỉ Ngạn sụt sùi nói. Nước mắt, nước mũi tèm lem trên khuôn mặt cậu.

– Tôi không có bị đồng tính, thì làm sao yêu cậu được. – Lưu Tuấn Kiệt ngây ngô đáp.

– Khờ quá. “Bị” cái gì mà “bị” chứ. Đó là xu hướng tính dục của em mà. – Trình Bỉ Ngạn cười khổ, giải thích. – Đi, đi về nhà em ở. Em nguyện sẽ dùng cả kiếp này nuôi cha con anh luôn.

Bất đắc dĩ, Lưu Tuấn Kiệt đành đánh liều đi theo Trình Bỉ Ngạn một chuyến. Tay chân anh còn đủ mà, nếu không được thì… ôm con bỏ trốn thôi.

Trình Bỉ Ngạn nhìn đôi môi khô khốc của Lưu Ngọc Mai, cậu bèn đem bình giữ nhiệt ra, rót cho bé một ly cà phê sữa nhỏ. Em cười khúc khích, thích thú nhấm nháp hương vị là lạ nhưng tuyệt vời này.

Lưu Tuấn Kiệt nhìn con, rồi nhìn cậu, anh chợt nở nụ cười hài lòng. Anh giơ đôi bàn tay cáu bẩn xoa xoa tóc Trình Bỉ Ngạn, tới chừng nhớ ra thì đã muộn rồi. Cậu lắc đầu, phì cười, rồi cọ cọ đầu vào lòng bàn tay chai sạn của anh.

Nhìn đi! Cánh cửa tương lai đang chào đón họ kìa.