Chương 28: Hồi Mười: Không gì đáng quý bằng.. (b)

Tiệm Trà Sữa Của Tôi Toàn Là Dân Nằm Vùng Hệ Liệt - Tùy Tâm Sở Dục

Đăng vào: 1 năm trước

.

Một kẻ sành đời như Vệ Lô Địch, cũng lần đầu tiên lại bại lộ cho đối phương thấy, biểu cảm rối rắm trên khuôn mặt mình.

Báo Đen vẫn điềm nhiên như không, gã kiên nhẫn đợi Vệ Lô Địch lên xe, bằng một ánh nhìn hết sức “trìu mến”.

‘Ha, bị bắt bài rồi.’ – Anh sực ngộ ra, rồi tự cười giễu chính mình. Sau đó chịu thua bước lên xe. Lại bất ngờ phải lãnh thêm cú sốc không hề nhẹ khi trông thấy Beo Đốm đang ngồi đọc báo ở đấy…

– Cấm hút thuốc! – Beo Đốm vừa cười cười nói, vừa gấp tờ báo lại, để nó sang một bên.

Hỏi: Ông già Noel ban cho Vệ Lô Địch một điều ước, thì anh sẽ ước gì?

Đáp: Anh ước có thể rút súng ra bắn chết toàn bộ những kẻ đang có mặt ở đây. Bởi vì… Chúng đang đe dọa đến mạng sống của gia đình em trai anh! Và ngoài ra, lại còn dám phản bội niềm tin của anh nữa chứ!

oOo