Tiệm Trà Sữa Của Tôi Toàn Là Dân Nằm Vùng Hệ Liệt - Tùy Tâm Sở Dục
Đăng vào: 1 năm trước
– Không. – Cậu cúi đầu nghĩ ngợi đôi ba giây, rồi ngẩng mặt lên bồi thêm. – Rất đáng tiếc là không.
Trần Cảnh Chiêu thấp giọng cảm ơn. Cậu trai “con nhà giàu” ấy bỗng gắp cho anh một nhúm gỏi rong nho, rồi giục hai người bạn của anh hãy cùng mình và anh thưởng thức các món khai vị. Anh hiểu cậu ta muốn ngầm bảo anh ngậm miệng lại.
An Kỳ cất giọng chào hai người khách lạ, rồi quay sang bắt tay với Đặng Xương Tuyết. Anh chàng ký giả không tỏ thái độ vồn vã hay vô cùng mừng rỡ, anh ta chào anh bằng cái gật đầu thật nhẹ và nở nụ cười mỉm chi đầy thân tình.
– Tôi là An Kỳ. Chồng của Minh.
– Rất hân hạnh được làm quen với anh. – Trần Cảnh Chiêu và Phan Hoài Việt đồng thanh nói.
– Sao đồ ăn trên bàn còn y nguyên vậy? Không hợp khẩu vị của các anh à?
– Họ nói muốn chờ cưng xuống ăn chung cho vui.