Tiệm Trà Sữa Của Tôi Toàn Là Dân Nằm Vùng Hệ Liệt - Tùy Tâm Sở Dục
Đăng vào: 1 năm trước
– Dạ, con thích lắm, thưa chú.
Lâu thật lâu nó mới ghé chỗ hai vợ chồng cụ ông dùng bữa. Thường ngày ai sai gì nó làm nấy để đắp đổi miếng cơm, nhưng không dám đi “giao hàng” vì sợ hương hồn mẹ hiền quở phạt. Ông dượng Hàn Quốc hồi đầu dễ thương lắm, sau này ghen tuông quá hóa điên, mẹ nó cắn răng chịu tất chỉ vì muốn nó được hưởng một cuộc sống sung sướng nơi xứ người. Người có phúc phần sống tốt thường chế nhạo những cô gái lấy chồng ngoại quốc, là me Tây, me Mỹ, có bao giờ bọn họ nhìn thấy sự đánh đổi hạnh phúc bản thân ở những “nàng Kiều hiện đại” ấy, chỉ vì để đỡ đần gánh nặng kinh tế và trả nợ cho gia đình.
– Con có muốn làm con nuôi của chú hôn?
Đôi mắt của đứa bé sáng lên trông thấy. Dường như viên chuẩn tướng nơi đầu sóng ngọn gió thoáng thấy hình ảnh một người sĩ quan đã hy sinh trong trận hải chiến Hoàng Sa năm ấy. Gã xúc động khụy xuống ôm chầm nó vào lòng, như ôm gọn tấm mộ bia khắc tên người chiến sĩ đó.
…
– Cậu Bân mất tích rồi à?
Mạnh Cường ngồi thừ người trên sàn nhà đọc lá thư của bọn bắt cóc. Hắn nặng nề gật đầu xác nhận.