Chương 134: Hồi Mười Chín: Lạy Trời con được bình yên (a)*

Tiệm Trà Sữa Của Tôi Toàn Là Dân Nằm Vùng Hệ Liệt - Tùy Tâm Sở Dục

Đăng vào: 1 năm trước

.

– Không. Giết một con tốt thí chỉ tổ tốn thời giờ phi tang xác. – Người đàn ông đó khóa cò súng, rồi giắt lại vào bên hông lưng quần. Đoạn dẫn anh ta ra ngoài mé sông hoang vắng. Hai người sóng vai nhau mà đi, đi trên thảm cỏ xanh mượt và rậm rạp.

Gió đêm thổi từng cơn mát rượi. Những vì sao đêm lấp lánh trên bức màn trời nhung đen sang quý. Vầng trăng lưỡi liềm đã nằm ở trên đỉnh hướng Tây, nó sắp lặn rồi.

Bất chợt người đàn ông ấy khe khẽ hát nhạc phẩm “Nụ hồng mong manh”, khiến trong đầu anh ta bỗng dưng so sánh giọng ca của gã với ca sĩ Lâm Nhật Tiến. Không hay bằng, nhưng nghe đau khổ hơn hẳn. Y chưa từng yêu bao giờ, nên chẳng thể hiểu thấu tâm tư của gã. Bởi vì y cho rằng, tình yêu không mài ra đồng xu hay cắc bạc nào hết, nên bận tâm chi cho phí thì giờ.

oOo

Chú thích:

1/ Tựa chương này được đặt theo tên nhạc phẩm “Lạy Trời con được bình yên” do nhạc sĩ Lam Phương sáng tác. Người trình bày thành công và đặc sắc thì có rất nhiều, điển hình như Duy Quang, Duy Khánh, Khánh Hà, Chế Linh, Thái Thanh, Thanh Thúy,…

2/ Một câu trong nhạc phẩm “Ngày mai không có anh trong đời” do nhạc sĩ Phạm Duy viết lời Việt từ ca khúc “Et si tu n’existais pas” do danh ca Joe Dassin trình bày. Lời Việt do cô Ngọc Lan hát rất hay.