Tiệm Trà Sữa Của Tôi Toàn Là Dân Nằm Vùng Hệ Liệt - Tùy Tâm Sở Dục
Đăng vào: 1 năm trước
– Khóc cái gì mà khóc? Xuyến mau lên hát tặng nó một bài lại đi. – Ông chuẩn tướng tuy buông lời cộc cằn, nhưng đôi mắt thì đỏ hoe.
– Ờ, cô Xuyến hát góp vui đi cô Xuyến. – Đám bạn nhà binh của viên chuẩn úy Không Quân nhao nhao.
– Dạ, Xuyến tuy hát hổng có hay, nhưng cũng xin góp vui bằng ca khúc “Một chuyến bay đêm”, rất nổi tiếng qua giọng ca của cô Thanh Thúy.
Hai vợ chồng đúng là hát dở có đôi, cũng may họ biết thân biết phận nên chỉ dám hát bè theo danh ca nổi tiếng.
“Cộc… Cộc… Cộc…”
– Ai đó? – Viên chuẩn tướng già càu nhàu, rồi lệnh cho hai thằng lính ngồi gần cửa ra vào nhất đi mở cửa.
Bốn người cảnh sát hình sự chào lần lượt từng người trong phòng, rồi mới cất giọng thông báo: