Chương 31: Hồi Mười: Không gì đáng quý bằng.. (đ)

Tiệm Trà Sữa Của Tôi Toàn Là Dân Nằm Vùng Hệ Liệt - Tùy Tâm Sở Dục

Đăng vào: 1 năm trước

.

Bên kia An Kỳ cũng đang dặn dò hai anh em họ An. An Dĩ Mai lẫn An Dĩ Thâm đều nén khóc, nghe lời căn dặn của cha mình.

Trước lúc vào phòng cách ly, hai người khẽ cúi gập người cảm ơn vợ chồng họ Trịnh, cầu xin họ chiếu cố cho các con của mình. Rồi vùi sâu nỗi bi thương xuống tận đáy lòng mình, dứt khoát bước chân vào trong phòng cách ly…

oOo

Hồ mỗ có điều muốn nói:

1/Rất muốn biến Vệ Lô Địch thành Thụ, hoặc là Hỗ Công. ><

2/ Diễn biến ở đoạn cuối trong chương này, hồi sau sẽ giải thích chi tiết hơn.

3/ Nghe thử bài “Truyền thuyết vẻ đẹp” của Điền Nhụy Ni, và “Và em đã yêu” của Hồ Ngọc Hà đi mọi người.