Tiệm Trà Sữa Của Tôi Toàn Là Dân Nằm Vùng Hệ Liệt - Tùy Tâm Sở Dục
Đăng vào: 1 năm trước
– Con vẫn còn nhớ có một việc, năm ấy nhà con túng tiền, con không có tiền mua sách đi học, con mới nằm đắp tay lên trán, con khấn nguyện hồn thiêng sông núi nước Nam, cụ Phan Châu Trinh, cụ Tản Đà,… có linh thì làm ơn làm phước giúp con có tiền đi học. Và như một phép màu, sáng hôm sau, bà chị họ chuyển tiền vào trong tài khoản của con. Trong khi hôm trước chị ấy biểu thứ Hai tuần sau mới chuyển tiền giúp được, nhưng nhờ buôn bán trúng mánh đột xuất nên gửi sớm cho con mấy ngày. Ngày hôm sau, con có đầy đủ sách vở tới trường.
Trên đường về, hai cụ chắt đang đứng đổ xăng ở một cây xăng ngay góc đường Pasteur – Huỳnh Thúc Kháng, chợt thấy một gã ăn mày nhếch nhác ngồi dưới gốc cây trứng cá sum sê. Nếu không nhờ đôi mắt sáng quắc lạ thường, ắt hẳn họ đã tưởng anh ta đã chết khô từ đời tám hoánh.
Thấy gã ăn mày ấy đáng thương quá, hai cụ chắt bèn cho anh ta một trăm đồng, dặn rằng có tiền rồi thì hãy mua đồ đàng hoàng mà mặc, sau đó kiếm việc tử tế nào là làm.
Có thể anh ta bị câm, hoặc giả là bị điên, nên chỉ biết đưa mắt lơ láo ngó trừng hai cụ chắt. Coi tuồng không muốn lấy tiền.
– Thằng Khánh nên ngó xuống mà coi cảnh tượng này. – Lạc Tương Giang nghiến răng trèo trẹo. Để giúp thiếu niên không bỏ học và người tâm thần bị mất lý trí đi hoang khỏi nơi cư trú, Hác Đăng Khánh đã thành lập một đội cảnh sát tuần tra như bên Nhật Bản. Nhưng do mới thành lập nên bị nhiều kẻ xấu lợi dụng kẽ hở hòng bắt cóc tống tiền. Cuối tuần này, ông chú lại phải đứng ra giải trình và xin lỗi với toàn dân. Hồi đầu năm nay, ông chú đã làm một chập rồi.
Bản nhạc “Mặt trời đen” do ca sĩ Elvis Phương trình bày hệt như một bài nhạc dạo bị đệm sai cảnh phim. Đó là đối với hai cụ chắt, còn khi ướm lên người gã trai mất trí kia lại hợp tình hợp cảnh đến lạ.
– Bán cà-phê mà mở nhạc rock? Gu của chủ quán lạ ghê. – Lạc Tương Giang xoa xoa ngực trái hòng làm dịu cơn nhức nhối.