Chương 27: Hồi Mười: Không gì đáng quý bằng.. (a)

Tiệm Trà Sữa Của Tôi Toàn Là Dân Nằm Vùng Hệ Liệt - Tùy Tâm Sở Dục

Đăng vào: 1 năm trước

.

– Mọi người làm việc ở đây đều lần lượt “xin kiếu” hết rồi. Chỉ có vài người lớn tuổi như tôi mới bám trụ chỗ này. Do không cạnh tranh nổi với lớp trẻ. – Nguyễn Hải Âu run rẩy, bảo. Nếu như hoàn cảnh cho phép, chắc chị đã vỗ cánh bay đi như cánh chim hải âu ngoài khơi rồi. Ở đây chỉ tổ tương lai sẽ chết giống hệt cô gái yểu mệnh kia.

oOo

*Tình nghi tàng trữ trái phép vũ khí: Đây chỉ là tội danh được bịa ra để giảm nhẹ cho hai người. Chứ không có thật về mặt luật pháp.

* Củ sắn: Củ sắn là củ sắn, nó không phải là khoai mì nha.

*ND: Do tính chất nhạy cảm của câu chuyện, nên mình sẽ viết tắt toàn bộ tên tờ báo. Tránh gây hiểu lầm không đáng có.

Góc spoil của Hồ mỗ:

Chuyện tình của Trịnh Xuân Vinh tương tự như bài hát “May phúc” của Hồ Hạnh Nhi vậy.