Chương 17: Hồi Sáu: Cùng tôi chơi trò đuổi bắt nào! (c)

Tiệm Trà Sữa Của Tôi Toàn Là Dân Nằm Vùng Hệ Liệt - Tùy Tâm Sở Dục

Đăng vào: 1 năm trước

.

– Ôm tiền, bỏ trốn ra nước ngoài rồi. – Kim Mẫn Quỳnh vừa xoa xoa mắt trái, vừa tủi thân lên tiếng.

– Tôi muốn mua một ít “hàng”. Sau này sẽ trả lại đầy đủ cho anh.

– Cần gì?

– Một ít “Kẹo”, “Tương đen”, “Bánh nổ”, và hai “con dao cắt bánh”.

– Chờ một chút. Tôi gọi người mang đến. – Kim Mẫn Quỳnh bấm bấm số, gọi cho đồng bọn đem “hàng” đến. – Cả thảy hơn mười vạn Mỹ kim. Tiền mặt, chi phiếu hay ngân hàng?

– Chi phiếu. – Vệ Minh đ́áp gọn lỏn. – Để tôi ra ngoài tìm người cái đã. Rồi quay trở lại thanh toán một lượt với anh luôn.

Nói xong, cậu liền nhanh chân chạy ra ngoài xem thử tình hình thế nào rồi. . Truyện Đông Phương