Phi Tần Dắng Tường - Thất Nguyệt Hầu
Đăng vào: 10 tháng trước
Ông lão Thượng Quan lập tức cứng họng, lẽ nào ông phải thừa nhận vua chúa nước mình không uy nghiêm, ra lệnh rồi dân chúng lại không nghe ư?
Nguyên Vinh tiếp lời: “Trước tiên khoan nhắc vấn đề này. Chúng ta nói luôn tới chuyện người dân Tân Nguyên quốc phục kích tướng quân Tư Đức đi. Khi ấy Thuần Vương điện hạ còn chờ mười vạn đại quân viện trợ của tướng quân Tư Đức, nhưng bởi vì quý quốc mà thương vong dưới trướng Vương gia vô cùng nghiêm trọng, cả bản thân ngài ấy cũng gặp nguy hiểm. Vương gia là thân vương Đại Khang, địa vị tôn quý. Đàm Tướng, Thượng Quan đại nhân nói thử xem nên tính thế nào đây?”
Đàm Kiều trong một lúc á khẩu không trả lời được. Đây là chuyện gã lo nghĩ nhất — gã thật sự không hiểu tại sao Thành Tư Cật luôn thận trọng lại muốn phục kích người Đại Khang làm gì? Không phải người này thích nhất là châm ngòi thổi gió từ phía sau ư?
✾▬▬▬๑۩♡۩๑▬▬▬✾
Chuyên mục chú thích
[1]: THANH LƯU 清流 là Dòng trong. Dùng để chỉ một học giả-quan chức có tư cách đạo đức cao và có uy tín.
[2]簪花小楷: nghĩa là chữ Khải nhỏ đẹp như trâm hoa, Ý chính là từng chữ, từng chữ tựa như từng đoá từng đoá ngậm nụ, chưa nở thành hoa.