Chương 29: Lòng tin

Phi Tần Dắng Tường - Thất Nguyệt Hầu

Đăng vào: 10 tháng trước

.

Tề Vân Nhược yêu cầu một túi bánh mang về, bụng vẫn đang suy nghĩ lời người nọ nói về Tề Nhiễm và quân Tề gia. Tề Nghiễm chính là cha của Tử Dương bá Tề Túc Tiêu, ông qua đời khi chỉ bốn mươi mấy, Tề Nhược lại chưa từng gặp qua song vẫn có phần kính nể. Bỗng dưng y có chút lo lắng, nếu đúng như những gì người nọ nói, biên ải gặp nguy, Vương gia có kế sách đánh lui địch không? Y cúi mặt đi về khu đóng quân, thần sắc vốn đang sầu muộn dần dần khôi phục tươi sáng. Y đang nghi ngờ gì vậy chứ? Sao Vương gia lại không có cách được chứ?

Tối ấy, Tề Vân Nhược lấy bánh ra chuẩn bị làm bửa khuya cho Lý Sâm. Thấy hắn hôm nay còn mệt nhọc hơn hôm qua, y bưng một chậu nước ấm đầy ắp tới cho hắn lau mình. Sau đấy an vị ngay cạnh để xoa bóp trán cho hắn. Lý Sâm kéo tay y ngừng lại, nhắm mắt rồi hỏi: “Hôm nay đã làm gì?”

Tề Vân Nhược đáp: “Ra ngoài dạo, nghe người ta kể chút chuyện xưa.”

“Sao?”

Y ngoẹo đầu: “Kể về quân Tề gia.”

Lý Sâm lặng thinh một hồi, nói: “Đã không còn quân Tề gia từ lâu rồi.” Khi còn bé, hắn đã nghe kể về uy danh của quân Tề gia. Đó là một sư đoàn hung bạo theo truyền thừa từ thời hoàng đế khai quốc. Cha chết con nối, mỗi một thế hệ do đại tướng quân họ Tề dẫn dắt bảo vệ bờ cõi, giang sơn Lý thị được khỏe mạnh sung túc. Quân Tề gia vào mười mấy năm trước, sau khi Tử Dương bá trao trả binh quyền, nhóm tướng lĩnh bị phân tán khắp nơi, đẩy tới nhiều chỗ. Binh lính bình thường hoặc về quê làm nông, hoặc nhập vào các doanh trại khác, bây giờ còn chẳng tập hợp nổi một phân đội.

Tề Vân Nhược thấy vẻ mặt hắn uể oải, dịu dàng bảo: “Vương gia à, mai này biết đâu sẽ có quân họ Triệu, quân họ Dư. ‘Hung nô chưa diệt nhà để làm chi’, người đàn ông có chí nào lại nỡ đứng nhìn quê hương mình bị ngoại xâm xâm lược. Ta tin người sẽ có được đội quân mạnh hơn, khiến bọn giặc ngoài nghe đã sợ mất mật, còn mạnh hơn quân Tề gia nữa. Chỉ cần có người ở đây, Ngọc Thự Quan sẽ không mất hi vọng.” Đây là cảm xúc chân thật của Tề Vân Nhược, y có niềm tin mãnh liệt với Lý Sâm, như là hắn ở đây, nơi đây sẽ chẳng nguy hiểm gì.