Đăng vào: 1 năm trước
“Tôi làm rối tóc con bé, không gỡ ra được.” Khỏi cần nói Tần Dực cũng tự thấy nhục nhã, một gã đàn ông như hắn chưa từng sờ vào người phụ nữ bao giờ, bản thân hắn không biết bện tóc là đương nhiên. Mà trừ Tống An ra ngay cả lịch sử tình trường cũng không có, so với kĩ năng tán gái cao tay của Bạch Diệp thì cái hắn có chỉ là vài câu nhàm chán.
Tống An sửa lại tóc cho cô bé, búi hai cái bánh bao nhỏ hai bên, nhìn vừa gọn mắt lại vừa đáng yêu. Làm xong thì cũng đến giờ họp phu huynh, Tống An bận bịu xếp chỗ cho mấy phụ huynh sau đó bàn việc. Tuy nói là họp phụ huynh nhưng đây giống hoạt động giữa ba mẹ và con cái hơn. Sau khi thống nhất số tiền quỹ, Tống An liền tổ chức một cuộc thi vẽ cho mấy bé nhỏ. Ba mẹ có thể giúp con cái, làm như thế vừa gia tăng tình cảm gia đình lại khiến đứa trẻ vui vẻ.
Tần Nhan vẽ một nhà ba người, vui vẻ tặng ba mình còn không quên vẽ thêm chân dung để tặng mẹ. Buổi họp tan tầm, Tần Dực để Ôn thư kí đón con gái mình ra ngoài. Bản thân thì ôm lấy Tống An cúi người hôn cô, đêm hôm qua Tần Dực bận công việc nên Tống An một mực từ chối. Đãng lẽ tình nhân là luôn phải tìm cách để quyến rũ đối phương nhưng Tống An thì không thế, cô luôn nghĩ tới sức khỏe của hắn. Chỉ là bản thân Tần Dực không nhịn được, đối với người thương dù cho làm bao nhiêu cũng không đủ, dục vọng hắn dành cho cô chắc chắn không bao giờ hết.
Hắn cắn môi mềm cuốn lấy cái lưỡi mềm mại kia, càn quét bên trong cuối cùng hôn đến mức chân Tống An mềm nhũn. Ánh mắt ướt át như một con mèo nhỏ, cô để hắn đỡ mình cả đầu chôn sâu vào ngực hắn.
“An An, đêm nay được không?” Giọng người đàn ông khản đặc, đặc biệt ánh mắt chứa đầy dục vọng không che giấu kia làm cô mềm lòng. Nghĩ đi nghĩ lại, hai má cô hồng lên.
“Được.”
Tần Dực cười gian xảo, cái tay hư hỏng bóp mông cô.