Đăng vào: 1 năm trước
“Không… A… Không… Dừng lại… Cảm giác lạ quá.” Tống An liên tục lắc đầu, nước miếng cũng không kịp nuốt. Vật nam tính thô to chôn sâu vào bên trong, chọc vào nơi chặt chẽ nhất rồi bắn ra tinh hoa của mình. Tống An lại cao trào, làm nguyên vùng bụng 6 múi của hắn ướt sũng như bị cắm đến tè ra. Tần Dực hồi thần thở hổn hển, so với lần đầu thì lần này có vẻ lâu hơn, hắn muốn hôn cô gái nhỏ thì phát hiện cô đã ngủ đi vì mệt.
Cả người vẫn còn rất nhạy cảm, niết mông liền co rút. Tần Dực nhấc mông cô lên, người anh em hơi mềm của hắn nảy ra ngoài. Không có vật chặn, bạch trọc nhóp nháp chảy ra, hai cánh hoa sưng đỏ run rẩy chưa thể khép lại. Tần Dực ôm Tống An nghỉ ngơi một lát, lúc này trở nên yên tĩnh, hắn tháo bỏ lớp vỏ bên ngoài.
Ánh mắt ôn hòa bỗng trở nên điên cuồng, Tần Dực ôm chặt cô vào lòng như muốn cả hai hòa làm một. Hắn hôn vào má cô, hôn vào tay một cách thành kính.
“Phải làm sao đây An An, em dễ thương muốn chết. Thật không muốn rời xa em, mỗi ngày anh đều mong chúng ta ở bên nhau mãi mãi.” Gã đàn ông vuốt tóc cô, hôn chùn chụt. Mà Tống An cảm thấy có người quấy phá, nũng nịu mắng.
“Đừng mà, nhột quá.” Cô muốn đẩy khối phát nhiệt ra lại phát hiện dính rất chặt, mông cô bị một thứ cứng rắn cộm phải, chọc chọc mông mềm. Tần Dực đen mặt vùi vào cổ cô bật cười, thấy không an phận liền để cô nằm nghiêng xuống, hai tay bị hắn nắm chặt, hạ thân trêu ghẹo đâm chọc cô vài cái.
Trong mơ Tống An lại ngứa ngáy, theo bản năng cọ cọ vật cứng rắn đằng sau. Tần Dực sợ cô lộn xộn khiến hắn nổi điên lần nữa liền tát một cái vào mông, khẽ chửi bậy.
“Đ*t mẹ, đúng là đĩ nhỏ.”