Hẹn Ước Của Chúng Ta - Ngô Cẩn Ngôn
Đăng vào: 1 năm trước
“Vâng.” Cô gật gù.
“Con và Tiểu Lam ở nhà nhớ phải chăm sóc lẫn nhau. Được không?”
“Nhà mình cũng không thiếu người giúp việc. Mẹ có cần quan trọng đến như vậy không?”
Lâm Phương ân cần nắm lấy bàn tay nhỏ xíu của cô, tâm trạng có chút phức tạp. “Cẩn Ngôn, có những chuyện mẹ không thể một lần giải thích với con được. Chỉ cần con hoà thuận với Tiểu Lam, giúp đỡ con bé. Đến thời điểm thích hợp thì mẹ nhất định sẽ cho con biết nguyên nhân.”
Cẩn Ngôn giật mình rút tay về. Thật ra cô từ lâu đã không còn quen thuộc những cử chỉ này từ mẹ mình. Hoặc có lẽ, cô đã không còn cần nó như ngày trước nữa.
“Mẹ muốn sao cũng được.”
“Con vốn dĩ rất bình thường với chị ấy cho nên mẹ cứ yên tâm làm việc của mình.”