Hẹn Ước Của Chúng Ta - Ngô Cẩn Ngôn
Đăng vào: 1 năm trước
.
Trời hôm nay thoáng đãng, không mây, không mưa. Đoạn đường duy chỉ có hai người cùng cột đèn cũ kĩ đang cố gắng phát ra ánh sáng cho ngày cuối cùng.
“Cẩn Ngôn.” Tần Lam đột nhiên nói.
Cô ngừng bước, nhìn bóng lưng của nàng, không thấu được biểu cảm.
“Quan tâm và bồi đắp trong một mối quan hệ nào đó không phải lúc nào cũng có mục đích đem lại lợi ích cho chính bản thân mình.”
“Gặp nhau là sự an bài của tạo hoá.”
“Vì chị biết rằng, cuộc sống này vốn vô thường. Chị chỉ sợ một ngày nào đó, muốn gặp em cũng chẳng thể, muốn hỏi thăm cũng chẳng còn cơ hội.”
“Cho nên ngoài việc từng giây từng phút nắm bắt và trân trọng, chị cũng chẳng biết phải làm sao.”