Chương 2: Không thể làm thương tổn

Hẹn Ước Của Chúng Ta - Ngô Cẩn Ngôn

Đăng vào: 1 năm trước

.

“Mẹ lúc nào cũng mặt nặng mày nhẹ với con. Chị ta đến thì liền dịu dàng đến sởn da gà.”

Không khí kể từ khi Cẩn Ngôn nói hết câu đã trở nên đông cứng.

Lâm Phương buông roi xuống.

Tâm trạng thực khó hiểu.

“Thôi cũng khuya rồi. Con đi về phòng ngủ đi.”

“Đến một ngày con sẽ hiểu lý do mà thôi.”

Suốt hơn mười năm làm nghề giáo, đến khi sinh ra Cẩn Ngôn, bà mới biết được trái tim người mẹ yếu đuối cỡ bào. Suy cho cùng, không thể làm con cái mình thương tổn.