Chương 17: Đem hết tất thẩy sự dịu dàng của nhân sinh trao tặng cho...

Hẹn Ước Của Chúng Ta - Ngô Cẩn Ngôn

Đăng vào: 1 năm trước

.

Chỉ là, cô bỗng thấy thương nàng, bỗng thấy muốn đem tất thẩy những dịu dàng của nhân sinh trao hết cho nàng. Chậm rãi chữa lành những vết khoét sâu hoắm kia, dù biết sẽ chẳng có điều gì có thể lấp đầy.

###

Cánh cửa gỗ chầm chậm khép lại.

Tần Lam thở dài một tiếng, cởi bỏ khuôn mặt giả tạo ép bản thân mình phải hạnh phúc trước mắt mọi người xuống. Nặng nề ngồi vào bàn học.

Nàng đưa tay chạm vào khung ảnh gia đình của mình, tâm trạng như bị ai đó kéo xuống một cái hố sâu không đáy.

Nhìn gia đình của Ngô Cẩn Ngôn, nàng lại bất giác nhớ đến bố, đến người mẹ quá cố của mình.

Ai cũng cần được hạnh phúc. Ai cũng cần có gia đình. Chỉ tiếc là không phải ai cũng có được điều đó cả.