Hẹn Ước Của Chúng Ta - Ngô Cẩn Ngôn
Đăng vào: 1 năm trước
.
Ngô Cẩn Ngôn ngừng bước. Mắt nhìn xuống chân của mình.
Thì ra là như thế.
“Chị xin lỗi nếu như mình ích kỉ. Ngoài nói thật thì chị chẳng có lời nào để biện minh.”
“Đôi lúc, chị giá như em đừng tốt với chị như thế để chị nhận ra bản thân mình vốn đứng ở đâu. Nhưng có lúc, chị mong rằng em sẽ mãi như thế để chị có thể cảm thấy an toàn một chút thôi…”
“Em không làm gì sai cả. Vốn dĩ, em lúc thì xa cách, lúc thì gần gũi cũng đã hoàn toàn thoã mãn được ý nghĩ của chị.”
Lúc thì xa cách, lúc thì gần gũi sao?
Cẩn Ngôn cô chưa từng phát giác được…