Chương 14: Cứu tôi...

Gãy Cánh - A Tử

Đăng vào: 1 năm trước

.

Băng cổ tay bị nhuộm thành đỏ sẫm bết dính vào vết cắt, sự đau đớn từng giây từng khắc nhắc nhở anh về sự sống đang dần trôi đi.

“Anh Hi Quang!” Vệt sáng đã đến gần lắm, nhưng trong mắt anh cũng dâng lên bóng tối.

Bộ Thư bấm số cấp cứu, kinh hoàng thất thố quỳ xuống nắm vào bả vai run lẩy bẩy của anh, không nhận ra mình đang hét lên: “Xin cho một xe cấp cứu đến đường Y gấp!”

Thẩm Hi Quang chợt vươn tay siết chặt vạt đồng phục trắng tinh của cậu, để lại dấu máu đỏ tươi, dùng hết sức bình sinh để gằn từng chữ: “Cứu… tôi…”

Bộ Thư gần như ngừng thở, cả thế giới biến mất, chỉ còn một âm thanh vang lên.

Anh gục đầu vào vai cậu, thều thào như van xin: “Tôi không muốn chết, không muốn trở lại cái nơi lạnh lẽo đó… Bộ Thư, cứu tôi…”

Trong giây lát, trước mắt cậu như tua lại thước phim khi gặp Thẩm Miên. Chân chưa khỏi nhưng anh vẫn một mình tới đây. Anh nói mình ra ngoài tìm hơi người. “Tìm hơi người”…