Đây Chốn Bình Yên - Bán Nguyệt
Đăng vào: 9 tháng trước
– Vậy thì em vào đây giúp tôi một số việc.
Lục Hàn Anh còn nghe ra có ý cười trong đó, thế nhưng vẫn điềm nhiên bước vào, thái độ không sai lệch một li. Nam sinh kia như pho tượng không nhúc nhích, tấm lưng luôn thẳng tắp như tùng, chẳng buồn quay đầu lại để xem đó là ai. Một bộ dáng băng lãnh đến tuyệt tình. Nhưng rồi Lục Hàn Anh thở hắt ra một hơi, cười tự giễu: “Đánh giá một người đâu thể kết luận từ cái nhìn đầu tiên! Mình vẫn là quá vội vàng đi.” Vậy nên ngay sau đó, cô liền bác bỏ mọi định kiến ban đầu về bạn học mới này. Giáo viên Hà không nhanh không chậm cất lời:
– Em Lục, em giúp bạn học này đi lấy đồng phục và nhận lớp, kiểm tra và nhập hồ sơ cho học sinh mới, đăng kí luôn sách giáo khoa. Việc này em sẽ không lại từ chối như chuyện kia nữa chứ?
Nét lúng túng liền viết hết lên gương mặt của Lục Hàn Anh, nó như phá vỡ vẻ vô ưu, trầm tĩnh và gửi vào đó sắc màu mới mẻ. Nam sinh kia hình như để lại một ánh nhìn. Lục Hàn Anh không rõ, cũng không mấy để ý, có chút ngập ngừng cô đáp:
– A… Vâng… – rồi không biết nói gì thêm.
Chẳng lẽ giáo viên Hà đã có ý như vậy, cô còn từ chối được sao? Lại nói “chuyện kia”, Hà giáo viên nhắc lại làm Lục Hàn Anh không mấy tự nhiên, từ chối rồi thì cứ cho qua đi. Lục Hàn Anh linh hoạt lấy hai tập hồ sơ, đặt lên mấy quyển sách đang cầm. Cô xoay người, thông báo:
– Bạn học, theo tôi.