Chương 12: Đau không?

Đây Chốn Bình Yên - Bán Nguyệt

Đăng vào: 1 năm trước

.

Nhắc đến tiền bạc, Lý Chương liền quay đầu nhìn Ngôn Tử Minh dựa lưng vào tường. Chưa kịp nói gì, bạn tốt của cậu đã xoay người bước đi, bỏ lại một câu:

– Tôi không có tiền.

Mẹ Hàn Anh bật cười. Tử Minh, Lý Chương ngồi chơi một lúc rồi xin phép ra về. Ở ngoài sân, nhân lúc mẹ Hàn Anh nhắc nhở vài chuyện với Lý Chương, Ngôn Tử Minh đứng bên Lục Hàn Anh nói một câu:

– Lúc đó tôi đã thấy cậu.

Hàn Anh nhíu mày khó hiểu, đến khi ngộ ra thì hỏi đoán:

– Ý cậu là đám côn đồ thấy mặt tôi rồi?

Ngôn Tử Minh gật đầu. Cả hai nhìn nhau trong im lặng. Rất nhanh có tiếng Lý Chương gọi bạn mau đi về.