Đây Chốn Bình Yên - Bán Nguyệt
Đăng vào: 9 tháng trước
Cạch! Tiếng cửa mở…
Trong nhà bếp, một người phụ nữ trung niên đang chuẩn bị bàn ăn, nghe thấy giọng của con gái trên môi liền nở nụ cười. Khuôn mặt ẩn hiện sương gió vì thế trở nên ôn nhu, hiền hòa, tôn lên đôi mắt lấp lánh yêu thương mà ngôn ngữ thông thường không tả hết được. Mẹ của Lục Hàn Anh rảo bước ra phòng khách, đáp lại:
– Con gái, về rồi à? Sao về muộn vậy con?
Lục Hàn Anh có gọi điện cho mẹ khoảng hơn một tiếng trước bảo sắp về. Nhưng niềm nghi hoặc không lấn áp được sự mừng rỡ, mong mỏi trong lòng một người mẹ.
Bà ngừng đột ngột khi thấy trong nhà không chỉ có riêng con gái mình. Ở cửa hiện lên hai thanh niên dáng người cao ráo, khuôn mặt vô cùng ưa nhìn, quan trọng hơn là hai cậu này mặc đồng phục giống con gái bà và trên người có vết thương. Lục Hàn Anh thấy mẹ ngạc nhiên thì giải thích:
– Mẹ, đây là bạn cùng lớp với con. Tình cờ con gặp trên đường. Hiệu thuốc giờ đã đóng cửa, cũng không còn tiền nên con đưa về nhà, được không mẹ?
Mẹ cô còn chưa phản ứng, Ngôn Tử Minh và Lý Chương đã rất lễ độ, cúi người đồng thời, đồng thanh cất lời: