Chương 20: Pháo hoa

Gãy Cánh - A Tử

Đăng vào: 1 năm trước

.

Thẩm Hi Quang vẫn không nói, nắm chặt tay kéo cậu đi. Cậu để anh dẫn mình đến một góc tường, cạnh tường có một cây long não vươn cành ra ngoài.

Anh cởi áo khoác ra vắt lên cành cây, thuần thục đu mình lên cành rồi bám vào mép tường, mượn đà đạp lên chạc cây leo ra ngoài hàng rào. Thấy Bộ Thư trố mắt nhìn, anh nhíu mày: “Cậu biết leo không? Tôi nhớ giáo dục thể chất có học môn đu xà ngang.”

Bộ Thư không cần mượn lực, chỉ cần bật nhảy tại chỗ là leo lên tới mép tường. Cậu vuốt trái tim đang đập thình thịch vì hồi hộp và lo lắng: “Chúng ta đang làm gì vậy?”

Thẩm Hi Quang mặc lại áo khoác, đáp: “Trốn học.”

Suốt hơn mười năm qua, Bộ Thư chưa từng trốn học. Cậu lập tức rảo mắt nhìn quanh. Đối diện trường là bờ kênh vắng vẻ, có một người đang đẩy xe trái cây tiến đến khiến Bộ Thư cảm thấy sắp bị vạch trần. Cậu nhìn bức tường, băn khoăn: chẳng nhẽ trèo vào lại?

Thẩm Hi Quang khẽ hắt xì, thân mình mảnh khảnh rung lên, trầm ngâm nhìn cậu.

Bộ Khanh thể nào cũng biết chuyện này. Cậu thở dài nghĩ rồi nắm lấy tay anh, nói: “Ví tiền và điện thoại em để hết trên lớp rồi. Anh dắt em đi thì đừng bỏ em lại như lần trước, em vẫn là trẻ con, có thể sẽ bị bắt cóc.”