Chương 18: Thích anh

Gãy Cánh - A Tử

Đăng vào: 1 năm trước

.

Thẩm Hi Quang buông cậu ra, cúi xuống nhặt nó rồi đeo đôi găng vào tay. Chúng vừa vặn một cách thật lạ kỳ.

Anh dùng đôi bàn tay đeo lớp găng mềm mại gạt qua giọt lệ lăn trên má cậu: “Cảm ơn.”

Đúng như Bộ Thư nghĩ, chúng rất hợp với đôi mắt anh.

Giống như một đứa trẻ không biết cách để an ủi người khác, Thẩm Hi Quang chỉ biết vừa lau nước mắt cho cậu vừa lặp đi lặp lại mấy câu như ‘cảm ơn’, ‘tôi đeo nó rồi’, ‘nín đi’.

Anh đau đầu không biết phải làm sao, cầm lấy một đĩa bánh, dùng muỗng cắt ra đưa tới môi cậu: “Ăn đi, đừng khóc nữa.”

Lúc này, Bộ Thư không nhịn được nữa phì cười, há miệng cắn một miếng bánh thơm nức hương sô-cô-la.

Thẩm Hi Quang thở phào, đút cậu ăn bánh cho tới khi ngừng khóc mới thôi.