Hưng Thiếu, Xin Anh Dịu Dàng Một Chút!
Đăng vào: 10 tháng trước
Rõ ràng cô và Đăng Quân không có gì nhưng làm sao cô có thể giải thích?
Hắn nhìn thấy sự mơ màng trong đôi mắt của cô càng khiến cho cơn giận giữ như phát hỏa. Hắn xé toạc chiếc áo cô đang mặc ra. Những mảnh vải rơi xuống giống như những chiếc lá trên cành hung hăng bị cơn bão thổi bay. Trên người Đặng Lam Trà chỉ còn một chiếc áo ngực nhỏ xinh màu xanh.
Đặng Lam Trà co người lại sợ hãi hét lên: “Nguyễn Phục Hưng, anh muốn làm gì?”
Nguyễn Phục Hưng kéo Lam Trà dậy. Hắn bóp cổ cô. Kéo cô áp sát một góc tường trong phòng tắm. Sau đó hắn thả lỏng tay, tiếng nước chảy hòa vào giọng nói của hắn nhưng Đặng Lam Trà không hề bỏ sót dù chữ một chữ:
“Đặng Lam Trà, tôi không cho phép em đem gương mặt này đi dụ dỗ đàn ông. Hôm nay tôi không dạy dỗ em, em chắc không nhớ lâu được…”
“Gương mặt này?”
Hắn muốn nói gương mặt của cô giống người hắn yêu?