Hưng Thiếu, Xin Anh Dịu Dàng Một Chút!
Đăng vào: 10 tháng trước
.
Nghe xong, Đặng Lam Trà dang tay ra, Thanh Nhân cũng hiểu ý mà ôm cô vào lòng. Bàn tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô: “Ngoan. Em đã mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi đi!”
Đúng vậy, những lúc thế này chỉ cần một người đến và nói rằng “em đã mệt mỏi rồi” đã đủ ấm lòng, đã đủ an ủi. Người thanh niên trước mặt chính là như vậy.
Đặng Lam Trà ngừng khóc. Mắt cô sưng đến không mở được, cô ngẩng mặt lên nhìn Thanh Nhân hồi lâu mới chịu mở miệng nói:
“Xin lỗi Thanh Nhân, tớ vẫn chưa quen anh ấy!”
Thanh Nhân gật đầu: “Ừ. Không sao!”
“Vậy chúng ta vẫn có thể làm bạn?”
Thanh Nhân dịu dàng xoa đầu cô: “Ừ! Về thôi. Về tớ lăn hột gà cho cậu!”