Cấm Đình - Lưu Diễn Trường Ngưng
Đăng vào: 1 năm trước
Trong lòng Diêu Sùng phức tạp, mời vừa rồi Thái Bình nói những lời đó thật sự nóng hổi, mỗi một chữ đều đốt tim hắn cháy lên. Xác thật, là thần không phải nên thỉnh mệnh vì dân sao? Điện hạ nói rõ ràng, cũng không ham muốn Đông Cung, nếu không với những chiến tích đó của điện hạ, chỉ cần điện hạ là người có dã tâm, đã sớm khuyến khích quan nhỏ dâng thư xin lập Hoàng Thái Nữ. Nhưng những năm gần đây, trong triều chưa bao giờ có chuyện như vậy.
Thái Bình ngược lại cũng không thúc giục hắn.
Diêu Sùng chần chờ một lát sau, cuối cùng ra quyết định. Hắn quỳ xuống trước mặt Thái Bình, dập đầu ba cái với Thái Bình, “Thần xin điện hạ tiến cử đến Phòng Châu.”
Đúng vậy, hắn cuối cùng vẫn muốn liều một phen.
“Được.” Đáy mắt Thái Bình dâng lên một tia thất vọng, trái tim lại càng nhiều thoải mái. Nàng cũng đã nỗ lực lôi kéo, kết quả như vậy sớm xuất hiện cũng tốt.
Diêu Sùng cảm kích nhất bái, đứng dậy rời khỏi chính điện.
Thái Bình quay đầu lại nhìn về phía bữa tiệc, Trương Thuyết đã ngồi trở lại ghế, quả nhiên trên đời này, một ngày nàng là Trấn Quốc Công Chúa, người này liền một ngày là thần tử của nàng.