Chương 155: Quốc yến

Cấm Đình - Lưu Diễn Trường Ngưng

Đăng vào: 1 năm trước

.

Bài thơ lưu loát xuất hiện trên giấy, đưa tới tán thanh như nước.

Thái Bình cứ như vậy lặng lẽ thưởng thức Uyển Nhi, những người đó như sao trời vây quanh mặt trăng là Uyển Nhi, nàng với một bộ quan phục màu nguyệt bạch đứng thẳng ở giữa, một tay cầm bút, một tay nâng ly, mượn hương rượu thổi hồn vào câu thơ.

Nếu nói a nương như mặt trời chói lọi, chiếu sáng toàn bộ thiên hạ, vậy thì Uyển Nhi giống như trăng sáng trời đêm, thắp sáng cả triều nên thơ.

Uyển Nhi dường như biết Thái Bình sẽ dịu dàng ngắm nhìn nàng, khóe miệng nàng giương lên, kiêu ngạo viết rồng vẽ rắn lên giấy Tuyên Thành, chữ viết không phải là chữ nhỏ tinh xảo lúc trước, thể thơ cũng không phải là thể thơ quyến luyến ngày thường.

Ai nói thư pháp của nữ tử không thể cứng cáp mạnh mẽ, ai nói nữ tử chỉ có thể viết loại thơ khuê các oán than, đêm nay Thượng Quan Uyển Nhi nàng liền cho người trong thiên hạ biết, bọn họ đều sai rồi!

_____