Hưng Thiếu, Xin Anh Dịu Dàng Một Chút!
Đăng vào: 10 tháng trước
“Nếu như thế nào?”
Lam Trà khó chịu ở lòng ngực, cô ngồi xuống trút hết tâm sự:
“Nếu như là tôi sao có thể mặc lễ phục làm cô dâu. Ai sẽ chấp nhận một người như tôi? Là tại anh. Tôi không cần anh cưới tôi, lúc đó tôi chỉ muốn anh đưa tôi khỏi cuộc hôn nhân gượng ép. Mà anh lại dùng cách tung ảnh thân mật của chúng ta lên. Còn nữa, nếu không vì anh cha tôi sẽ không chết và tôi sẽ không mất luôn quyền làm mẹ. Tại sao nhất định những cái xấu nhất lại dồn về phía tôi?”
Nguyễn Phục Hưng đứng dậy bước về phía Lam Trà. Hắn hung hăng bóp lấy cằm cô, nghiến răng nói:
“Đặng Lam Trà những tấm ảnh đó không phải do tôi tung lên. Nhưng như vậy thì đã sao? “Cùng tôi” khiến em mất mặt lắm sao? Đến cuối cùng em không cần phải lấy tên đó? Còn nữa, có thai ngoài tử cung thì sao? Chẳng phải em vẫn còn sống để ngồi đây khóc lóc sao? Còn nữa, cha em càng không phải do tôi hại chết. Ông ấy chết thì có liên quan gì đến tôi?”
Đặng Lam Trà không trả lời, chỉ cần một ánh nhìn có thể khiến người đối diện cảm nhận được bi thương nơi đáy mắt.
Nguyễn Phục Hưng buông cô ra: