Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều - Nam Hi Bắc Khánh
Đăng vào: 9 tháng trước
Dương Phi Tuyết nghe cha nói chắc chắn như vậy, trên mặt không khỏi hiện lên mấy phần nghi hoặc, nghĩ bụng, nếu hắn dám lừa ta, ta nhất định không tha cho hắn, nói: “Nếu đã như vậy, sao cha lại thả hắn đi.”
Dương Tư Nột cười nói: “Chính vì như thế mới khiến ta sinh ra vài phần tín nhiệm với hắn.”
Dương Phi Tuyết nghe được mà không hiểu ra sao.
Dương Tư Nột nói: “Tuy rằng cha nói chuyện với hắn không nhiều, nhưng cũng nhận ra hắn là người tâm tư kín đáo, thử hỏi người như vậy sao lại không nghĩ đến chuyến này sẽ khơi dậy hoài nghi của ta đối với hắn chứ. Nếu cha là hắn, cha nhất định sẽ từ chối yêu cầu của con, việc này rất dễ từ chối, một câu năng lực có hạn là được, hắn không giúp được là bình thường, hắn giúp được ngược lại mới bất thường, nhưng cho dù nói sao thì hắn đã đến rồi. Thật ra chuyện này trừ phi ta chịu, bằng không hắn không chiếm được chút tiện nghi nào, vậy thì từ đó có thể thấy hắn thật sự là muốn đến báo ân, đây chính là nguyên nhân cha thả hắn đi.”
Dương Phi Tuyết sửng sốt, nàng tuy rằng thông minh, nhưng vẫn rất đơn thuần, làm sao có thể nghĩ nhiều như vậy được, nhưng nghe cha nói Hàn Nghệ chỉ đơn thuần là đến báo ân, trong lòng lại âm thầm vui mừng, nếu hắn thật sự có thể giúp nhà ta tìm được Bồ Tát vàng, thì cho dù hắn gạt ta, thì…thì ta cũng tha thứ cho hắn.