Đăng vào: 1 năm trước
“Ok, tán đi, tao ủng hộ.” Bảo Khôi bất ngờ thay đổi quan điểm. Gì chứ, miễn thằng mặt khốn ấy đau khổ, việc gì anh cũng tán thành.
Thiên Bình khuyên nhủ. “Có nhiều tình yêu xuất phát từ những trò đùa. Nếu tôi là bạn, tôi sẽ cẩn thận quyết định của mình.”
“Quan trọng là bé Nhi có thích nó hay không? Chứ nó thích bé Nhi là điều tất nhiên rồi.” Thế Sơn cố tình trêu chọc. “Muốn tán người ta thì cứ nói, giả vờ lôi chuyện tiếp cận ra làm gì.”
Nhật Minh há hốc ngạc nhiên. “Gì vậy mấy cha. Tôi chỉ muốn làm bạn với người ta. Mấy cha suy diễn ra lắm chuyện vậy.”
“Chỉ tiếc là người ta không thèm kết bạn với mày.” Bảo Khôi bật cười. “Cả phòng bốn đứa, nó kết bạn hết ba, chỉ chừa lại mỗi mày. Con tim tao đau quá man.”
Nhật Minh nằm dài trên giường, gương mặt anh bỗng cau có hơn so với lúc nãy.
“Muốn biết bé Nhi suy nghĩ thế nào, sáng mai bạn hãy xuống hỏi.” Thiên Bình mách bảo. “Sáng nào, cô nàng cũng đọc truyện ở dưới sân ấy.”