Đăng vào: 1 năm trước
Anh tò mò. “Nhi hay nhìn trăng lắm sao?” Anh ăn thử kem của cô, mùi vị nó vẫn vậy, vị kem dừa béo ngậy.
Cô gật đầu. “Tối nào, Nhi cũng ra ban công ngắm trăng cả. Vừa ngắm, vừa làm tách trà nóng.”
“Nhi thấy điều gì ở trăng?” Anh tò mò.
Cô lắc đầu. “Chả thấy gì cả. Nhi chỉ thích nhìn vậy thôi.”
Anh khẽ cười. “Thế hôm nào cho Shin qua nhà ngắm trăng với.”
Cô nghe xong liền đỏ mặt lên. “Không, không cho.”
Nhìn cô cười như vậy, anh lại nhớ tới lời của Christina Rossetti, “better by far you should forget, and smile that you should remember and be sad”. Có rất nhiều bản dịch khác nhau, nhưng anh thích dịch theo cách của riêng mình, “tốt hơn hết là nên quên đi và mỉm cười, còn hơn là việc bạn nhớ và buồn bã”.