Đế Tướng Lưỡng Khuynh Quốc - Liễm Chu
Đăng vào: 1 năm trước
Phùng Tĩnh Tô đưa tay sờ má của nàng, nhéo một cái. Tiết Ngải xì xuống trong nháy mắt, khuôn miệng hé mở thanh tú và quyến rũ như hoa đào.
“Khụ…” Phùng Tĩnh Tô lúng túng ho một tiếng, con mắt cũng bắt đầu liếc về chỗ khác. Không được, trêu Hồ Ly đúng là nguy hiểm thật.
“Công Chúa, tiểu thư, phu nhân truyền lời tới, nói chuẩn bị xuất phát.” Giọng nói của Mộng An vang lên đúng lúc, xua đi sự xấu hổ và mập mờ.
“Vậy… Chúng ta cùng đi thôi?” Mặt Tiết Ngải đỏ lựng, giọng nói cũng nhè nhẹ.
Hai người ra cửa, Mộng An phát hiện mặt tiểu thư nhà mình rất đỏ, nàng cũng không dám hỏi, chỉ có thể khẩn cầu đừng bị phu nhân và tiểu thư khác nhận ra mới được.
Đến cổng, Phan thị dẫn bốn vị tiểu thư khác đứng đợi.
“Làm phiền phu nhân và chư vị tiểu thư đợi lâu.” Phùng Tĩnh Tô rất khách sáo: “Để Tam tiểu thư ngồi chung xe ngựa với ta là tốt rồi.”