Cá Mặn Tiểu Thiếu Gia - Lê Ngọc Diệp
Đăng vào: 1 năm trước
“Tuy rằng bạch ngọc giá trị không cao như huyết ngọc, nhưng đây là di vật mẫu phi ta để lại, cho nên nó đối với ta là vô giá. Hiện tại tặng lại cho ngươi, hy vọng ngươi sẽ trân trọng nó”.
Nghe xong lời này của hắn, nụ cười trên mặt của Phó Gia Hiên liền cứng lại.
Vốn tưởng rằng sẽ gỡ gạt lại được phần nào, không ngờ tới lại là di vật của mẫu phi Cố Văn Quân. Nghĩ đến phải giữ di vật hộ hắn, Phó Gia Hiên liền cảm thấy vô cùng áp lực.
“À…không…không cần đâu, ta chỉ đùa với ngài một chút thôi mà, quà đáp lễ gì đó không có cũng không sao. Còn di vật này, ngài vẫn là nên giữ lại đi thì hơn”. Phó Gia Hiên đem bạch ngọc đẩy trở về cho Cố Văn Quân, trong lòng âm thầm gào thét.
Ta sai rồi, ta vốn dĩ không nên đòi hỏi chiếm tiện nghi từ ngài, phần lễ vật này quá áp lực rồi, ta có mười lá gan cũng không dám nhận đâu.
Là di vậy cơ đấy! Lỡ ta mà làm trầy hay làm rơi vỡ nó thì sao? Nói không chừng ngài liền đem ta ra phanh thây luôn cũng nên!!!.
“Ta đã quyết định tặng nó cho ngươi thì ngươi cứ nhận lấy đi”. Cố Văn Quân lại không cho Phó Gia Hiên có cơ hội cự tuyệt, hắn vừa nói vừa trực tiếp đem ngọc bội treo bên hông cho Phó Gia Hiên.