Cá Mặn Tiểu Thiếu Gia - Lê Ngọc Diệp
Đăng vào: 1 năm trước
Phó Gia Hiên được Phó Gia Xuyên bế trên tay, bởi vì sợ người đông, y lại nhỏ như vậy, không cẩn thận liền rất dễ bị người khác va phải.
Nhìn sắc trời đã chuyển tối, Phó Gia Hiên khẽ ngáp dài một tiếng.
Bình thường vào giờ này y đã chuẩn bị đi ngủ rồi. Cũng không biết Bệ hạ rốt cuộc có bình thường hay không nữa, cứ nhất quyết muốn mời hết gia quyến của các quan đại thần tới, thiếu một người cũng không được, ngay cả đứa nhỏ bốn tuổi như y cũng không buông tha.
Chỉ là, nhân sâm Bệ hạ ban cho đúng là ăn ngon thật, hơn nữa hiệu quả cũng tất tốt, y chỉ uống có mấy bát liền đã thấy cả người dễ chịu hơn rất nhiều. Cũng không biết là ở đâu bán, có cơ hội y phải mua vài cân về ăn cho thỏa thích mới được.
Phó Gia Hiên hồn nhiên nghĩ như thế, quả thực xem nhân sâm tiến cống chẳng khác nào rau cải trắng ngoài chợ, muốn mua là mua được.
Phó Gia Xuyên bế y được một lúc, chỉ là dọc đường đi gặp được bằng hữu, cho nên liền đem y giao cho Phó Gia Duệ bế.
Bởi vì lần này người tới dự rất đông, cho nên nơi tổ chức thọ yến liền được dời ra ngoài trời. Đèn lồng sáng rực một cái tiếp một cái, trải dài toàn bộ những nơi mà mọi người đi qua.