Chương 43: Thu hoạch trái đắng

Trọng Sinh Cưng Chiều Em Trai Ngốc - Tác giả: Yurin

Đăng vào: 1 năm trước

.

Cẩn Huyên nghe chồng như điên như dại mà lẩm bẩm, cần biết gì cũng đã biết. Sao có thể như vậy? Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra thế này.

Mất đi vinh hoa phú quý, tiền không có, chẳng bằng kêu ả đi chết đi. Về lại cái xó xỉnh rách nát ấy, không thể được! Khó khăn lắm mới dụ được hắn cưới mình, thoát kiếp nghèo đói, ả phải được sống trong giàu sang cả đời mới đúng.

” Con khốn, đồ đàn bà đĩ điếm, mày kẹp đàn ông bên ngoài đừng tưởng tao không biết! Tại mày, tất cả đều tại mày mà giờ tao chẳng còn gì! “

” Anh thì khác gì tôi chắc? Cũng khốn nạn thế thôi! Ngu muội để thằng anh trai đè đầu cưỡi cổ, ngoài mặt thì lời ngon tiếng ngọt, trong lòng chẳng hận muốn chết! Anh ngu nên mới bị tôi lừa, đừng giận cá chém thớt! Chẳng phải hại con tiện nhân kia ngã là anh tiếp tay cho tôi sao? “

Nghe ả lớn tiếng vạch trần, hắn ta nghẹn đến đỏ mắt, tiếng đổ vỡ vang lên xung quanh căn nhà, Phong Đắc Vũ khóc đến nghẹn, sợ hãi núp trong phòng, không dám ra ngoài.

Một số nông dân đặc biệt thích mùa mưa, chỉ là vài hạt nhỏ lấm tấm của tự nhiên, kích thích giống cây trồng của họ phát triển. Chờ đợi cả một quá trình: từ gieo hạt, lên mầm, đơm hoa, kết trái, vụ mùa đến là lúc họ gặt hái thành quả của mình.

Trái đắng đến sớm quá, có vẻ đã thu hoạch được trước mùa rồi. Chủ nhân của nó hài lòng vân vê quả ngọt trong lòng bàn tay, không tiếc nuối gì thẳng thừng bóp nát, vài giây sau… căn phòng vang lên âm giọng trầm thấp