Trọng Sinh Cưng Chiều Em Trai Ngốc - Tác giả: Yurin
Đăng vào: 1 năm trước
Bé con vẫn chưa kịp thích ứng, rất nhanh liền nức nở, nước mắt thuận thế chảy xuống hai gò má ửng đỏ, bừng lên vì thiếu khí mà phá lệ câu nhân. Tiếng khóc lập tức kéo tâm trí hắn về, Quân Thiên Hàn có chút hoảng buông bé con ra, ôm người vào lòng dỗ dành: ” Xin lỗi bảo bối… anh xin lỗi. Làm em sợ rồi, xin lỗi… xin lỗi em mà. Tâm can của anh, vợ à, đừng khóc, anh thương em. ” Vừa nói vừa trấn an hôn lên tai bé, lòng thầm phỉ nhổ chính mình quá thiếu nghị lực, lại cưỡng ép bé con như thế.
” Ư… hức… Hàn Hàn… đau… anh không buông… đánh này. ” Khuôn mặt bé con vẫn còn ửng đỏ, thút thít khóc lên mà lấy tay đánh vào người hắn. Quân Thiên Hàn đau lòng xoa xoa tay nhỏ, tự tát mình một cái: ” Anh thay bảo bối đánh được chưa, đừng để tay bị đau “
” Không… anh không đánh nữa… hức… oa… đau anh rồi. ” Bé nhìn hắn tự đánh mình đau như vậy, khóc càng to hơn, chật vật với lấy tay hắn ôm vào lòng: ” Hàn Hàn không, đau… hức… đau đấy… “
” Được được, không đánh không đánh, nín đi mà cục cưng à, anh xót em chết mất. ” Đưa tay lau đi nước mắt trên má bé con, hắn yêu thương hôn nhẹ lên khoé mắt bé, nơi còn đong đầy lệ nóng, chật vật một hồi liền chỉ còn tiếng nấc nho nhỏ của cậu
Quân Thiên Hàn thở phào một hơi, bế người lên muốn rửa mặt cho bé. Nhưng gì cũng chưa làm, bảo bối nhỏ trong lòng thấy chú gấu bông “thân thiện tiếp xúc” với mặt đất kia, sau một khắc nhìn tay nhỏ trước mặt, lệ trên mi lại không có trật tự mà rơi xuống, úp mặt vào cổ hắn nức nở: ” Hàn… làm đau bé gấu rồi… hức… bé gấu đau rồi, gấu của Bảo Bảo đau… “
“……”
Cho hắn làm lại từ đầu có được không? Hắn có nên quẳng luôn cái thứ bông xù kia qua cửa sổ không nhỉ…