Nam Chính Và Phản Diện Đột Ngột Theo Dõi Tôi !!!
Đăng vào: 2 năm trước
——————————————-
Sở Hạo ngồi ở phòng khách, đánh giá xung quanh. Trước mắt hắn là một tách trà hoa cúc còn bốc khó nghi ngút. Lạc Văn Xuyên đã vào trong thay ra bộ đồ bị ướt. Chẳng qua trước khi hướng vào phòng, cậu lại rẽ sang phòng bếp, lục đục pha trà. Ngoại trừ những giờ hành chánh có bảo mẫu đến định kì để phục vụ thì hầu hết thời gian buổi tối Lạc Văn Xuyên ở nhà một mình, đối với mấy chuyện pha trà hay nấu ăn gì đó nói chung cũng có thể tự mình làm được.
Lạc Văn Xuyên không phải người tuỳ tuyện bỏ trà vào nước nóng là xong. Ở thế giới thực, môn trà đạo là môn được Lạc Văn Xuyên rất yêu thích, cậu đặc biệt lấy trà làm thú vui. Uống trà là mỹ vị, nhưng quá trình pha trà lại là cả một quá trình kiên nhẫn. Lạc Văn Xuyên lụi hụi trong bếp, phải làm rất nhiều công đoạn mới cho ra được một tách trà hoa cúc đúng chuẩn. Cậu hài lòng bưng tách trà đặt trước mặt Sở Hạo, tuỳ hứng mở miệng.
– Uống trà cho ấm người, tôi vào thay đồ một chút.
Nói xong cậu liền xoay người, vào phòng đóng cửa. Sở Hạo cầm tách trà đưa lên môi, nhấp một ngụm. Trà nóng vừa phải, vị thanh nhẹ đọng lại đầu lưỡi, khi nuốt xuống còn để lại hậu vị đắng nhẹ. Sở Hạo mắt hơi sáng, không tự chủ mỉm cười: “Ngon thật”. Sở Hạo đến đây 10 phần thì 7 phần chính là thăm dò. Hôm nay là sinh nhật của tiểu Thanh, thường thì năm trước vào những ngày này vốn Tô Thanh sẽ bị Lạc Văn Xuyên ép về với cậu ta, vô cùng cưỡng chế bắt cô đón nhận sinh nhật mà hắn đã dày công chuẩn bị. Nhưng còn hôm nay, cậu ta thật sự… không nhớ gì hết… cứ như biến thành một con người khác vậy. Không có Tô Thanh.. cũng chẳng có sinh nhật hoành tráng nào hết, Lạc Văn Xuyên hình như nói chuyện có chút thật tình… hắn đã thực sự buông rồi.
Cái đó chí ít là suy nghĩ của Sở Hạo. Hắn vốn nghĩ cậu chỉ nói nhăng nói cuội, không được mấy ngày lại như cũ biến thành con chó bám sau Tô Thanh, nhưng việc hôm nay, có thể sẽ làm hắn phải suy gẫm lại.
Tô Thanh hiện tại đang thiết lập quan hệ với Diệp Lâm Anh. Sở Hạo không thích tên đó, nhưng hắn cũng không thể động đến hắn được. Người này quá mức âm hiểm, lại thâm trầm, chỉ cần sai sót một bước, sẽ trật cả một đường ray. Sở Hạo không thể làm càn, chỉ có thể đợi thời cơ. Tô Thanh vốn dĩ cũng đặt hắn quan hệ ngang ngửa với Lạc Văn Xuyên, một người anh trai không hơn không kém. Nhưng thế thì có sao chứ? Sở Hạo đã nghĩ kĩ. Nếu Lạc Văn Xuyên nói đều là thật, nếu hắn đã thực sự buông được Tô Thanh… là một chuyện tốt. Chuyện tốt thứ hai chính là chỉ cần kéo được Lạc Văn Xuyên về phe của mình, thêm một bạn còn hơn một thù. Đến lúc đó quá trình đối phó với Diệp Lâm Anh sẽ thuận tiện hơn.