Có Nỗi Tương Tư Chỉ Dành Cho Riêng Cậu - Vũ Nguyễn
Đăng vào: 1 năm trước
“Thôi! Khỏi nấu nướng gì cho kì công.. Mì gói muôn năm nhỉ?”
“Ăn như vậy có no không đấy cậu bạn của tôi?”
“Yên tâm! Dù gì cũng chẳng còn sớm nữa, ăn uống đêm khuya đơn giản là được rồi!”
Hai người leo ra bên ngoài ban công lộng gió. Trên cao là những chậu lan đủ màu đong đưa theo làm gió. Dù rất ít khi Hoàng ăn những món ăn liền nhưng phải công nhận ngày hôm nay Hoàng thấy vị mì này thật khác lạ, nó ngon hơn những gì cậu tưởng tượng.
“Chắc do lúc tớ pha mì đã bỏ mê tình của mình vào trong đấy!” Khiêm khúc khích cười.
“Thảo nào.. Càng ăn lại càng thấy ngon! Cũng giống như yêu cậu vậy, càng yêu lại càng không dứt đi được!”
Ly mì đã hết. Khiêm tựa vào vai Hoàng, nói vu vơ vài ba câu chuyện, mắt bỗng chốc cụp xuống và ngủ ngon lành tự lúc nào. Hoàng chẳng biết làm gì khác, chỉ biết cười trừ rồi đưa cậu bạn vào bên trong phòng. Ngoài trời đã lạnh đi nhiều!