Tiểu Dương Đà - Vô Liêu Đáo Để
Đăng vào: 1 năm trước
.
Nói xong, nàng dùng cằm cọ cọ đầu tóc bù xù của U Nghiên, nhỏ giọng thì thầm: “Lúc này ta đang suy nghĩ, nếu ngươi nói cõng ta sớm hơn, ta không cần phải chạy một quãng đường dài như vậy rồi!”
Lời vừa dứt, hình như nàng nghe được một tiếng cười khẽ của thiếu nữ.
Sau một lúc im lặng ngắn ngủi, U Nghiên mở miệng nói: “Ngươi thật kỳ lạ.”
“Kỳ lạ ở chỗ nào?”
“Chỗ nào cũng kỳ lạ, tiên linh và yêu linh trong núi không một ai giống như ngươi, nhưng mà…”
“Nhưng mà gì?”
“Nhưng mà ta lại cảm thấy, dường như ta đã gặp ngươi ở đâu rồi.”