Nữ Phụ Phản Công Ngược Tâm Tra Nam - Tâm Tâm
Đăng vào: 1 năm trước
Nguyên Triều cũng thấy được sự sững sờ trong đôi mắt Hoa An, hắn có chút ngại ngùng. Bộ dáng hắn bây giờ đúng là nay đâu bằng xưa, trông vừa nghèo vừa bẩn, cô ngạc nhiên cũng không lạ.
“Anh vừa đi giao rau cho khách hàng về, nên người hơi bẩn. Tối hôm qua em ngủ có ngon không?” Hắn đánh trống lảng sang chuyện khác.
Hoa An có chút chần chờ, nhưng vẫn tiến lên giúp hắn cầm chiếc sọt đựng rau xuống, vì hắn, cô có thể chịu đựng mọi thứ, vừa giúp hắn tháo giỏ trẻ, cô vừa nói:
“Cái giường quá cứng, thực sự không phải giường cho người nằm, cả đống chăn đệm kia nữa, như là đồ từ thời thập cổ lai hy vậy. Nguyên Triều, hôm nay em sẽ mua giường mới cho anh. Anh đừng nằm chiếc giường như vậy nữa. Nằm trên chiếc giường như vậy, sao anh có thể nghỉ ngơi được?”
Nguyên Triều nhíu nhíu mày, nhưng vẫn nhẹ nhàng giải thích: “Không sao, anh nằm đã quen rồi. Nếu em không quen…hay tạm thời về thành phố đi….”
Hắn thực không muốn cô ở đây. Từ lúc cô xuất hiện, Tâm Tâm liền lấy lý do để cô và hắn ôn chuyện với nhau mà không qua nhà hắn chơi nữa.
Hoa An nghe thấy Nguyên Triều nói vậy, nghĩ hắn quan tâm đến mình, liền vui vẻ: “Em không sao, anh ở đâu, em ở đó. Vì anh, cái gì em cũng chịu được hết.”