Đăng vào: 1 năm trước
Cậu bé đó có chút ngơ ra nhận lấy quà, cẩn thận nói:” Anh thật sự là chỉ tặng quà thôi sao, không phải là chuẩn bị đánh em à?”
Ta cười khổ nói với nó:” Em trai, em có phải là bị ám ảnh bị hại không? Đang yên đang lành anh đánh em làm gì? Sắc mặt của em không tốt lắm, cứ ở mãi trong phòng cũng không tốt, có thời gian thì đi ra ngoài lượn lờ phơi nắng thì tốt hơn!”
Nghe ta nói vậy, ánh mắt của cậu bé trước mặt sáng bừng lên, kích động khó hiểu hỏi:” Thật sự được sao? Em thật sự có thể ra khỏi cửa phơi nắng đi dạo sao?”
Cái này thì có gì mà kích động nhỉ?
Ta rất thoải mái gật đầu, cười nói:” Thường xuyên ra ngoài đi lại, tốt cho sức khỏe, cứ buồn đầu ở trong phòng mãi cũng không tốt…”
Lời của ta còn chưa nói xong, cậu bé đó đã kích động tới mức hét lên, hưng phấn run rẩy nói:” Cảm ơn, cảm ơn anh, cuối cùng em cũng có thể ra ngoài rồi! em phải chuẩn bị một chút mới được… Anh đúng là không hề giống anh ta, em thích anh bây giờ hơn nhiều!”
Nói xong, còn chưa đợi ta trả lời, cậu bé sắc mặt xám trắng đó đã vui mừng đóng cửa phòng, dường như là vào phòng thu dọn đồ đạc