Chương 67: Âm thanh

Đúng Thời Điểm - Quy Hồng Lạc Tuyết

Đăng vào: 1 năm trước

.

Nhớ đến biểu cảm Tề Hoạch nhìn chiếc nhẫn trước khi chết năm ấy, lúc đó anh không cách nào hiểu nỗi nhưng vào bây giờ ít nhiều đã biết được nguyên nhân.

Chắc là tiếc nuối và không nỡ—-

“Đi ngủ sớm một chút.” Tay cầm điện thoại run lên.

“Ừm, anh cũng đi ngủ sớm một chút.” Dịch Trần Lương đại khái cảm nhận được anh thật sự mệt, nhanh chóng cúp máy.

Vân Phương rũ mắt nhìn màn hình dần tối lại, giọng nói mơ hồ phiêu lãng theo gió đêm:

“…. Tôi yêu em.”

– ———————————————-