Cô Dâu Nhỏ Của Đại Tổng Tài - Lan Phi Điệp
Đăng vào: 1 năm trước
Dường như Ngọc Ân chợt nhận ra một điều. Chẳng lẽ mọi người trong nhà đều biết Cố Mạc lưu giữ lại những vật dụng cũ của Lý Nhiên, vậy mà chẳng ai nói một lời. Có lẽ họ thật sự yêu thích Lý Nhiên nên mới làm thế, chuyện này cô có thể thông cảm. Vậy còn có ai nghĩ cho cảm xúc của cô không. Khi chồng ngày đêm đều ở bên cạnh mình, nhưng trong thâm tâm lại luôn hướng về một cô gái khác. Làm gì còn đau khổ hơn nữa chứ.
Cô chẳng có một chút quyền hạng gì khi ở bên cạnh anh cả. Lúc anh vui vẻ, thì cô sống thoải mái. Còn lúc anh tức giận thì cuộc sống cô luôn tràn đầy tâm tối. Cái Ngọc Ân cần là cảm xúc thật của bản thân mà không bị bất kì ai ảnh hưởng đến, chứ không phải sống mà trông chờ vào sắc mặt của kẻ khác.
Người đời nói đúng. Không đâu bằng nhà mình. Bây giờ cô mới nhận ra, tuy bà và ba mẹ rất yêu thương cô, nhưng tình cảm đó là có hạn không phải vô hạn. Chỉ có tình yêu thương từ người thân ruột thịt mới là mãi mãi.
Ngọc Ân lén lau nước mắt rồi bước về phòng như chưa có chuyện gì xảy ra. Cô cần phải mạnh mẽ để bản thân phải đối mặt với nhiều chông gai phía trước. Đoạn đường sắp tới có lẽ cô cần phải một mình bước đi rồi.
Xem như bản thân chưa thấy gì. Ngọc Ân nhắm mắt lại ngủ. Được một lúc sau thì Cố Mạc cũng trở về. Anh tiến lại nằm xuống ôm lấy thân ảnh nhỏ nhắn của Ngọc Ân. Hôn lên mái tóc suôn mượt của cô, hít một hơi thật sâu để tận hưởng mùi thơm dịu nhẹ trên người của Ngọc Ân.
Từng cử chỉ của anh Ngọc Ân có thể cảm nhận được. Đâu ai biết được người đàn ông ôm ấp cô lại hai lòng đến thế. Lúc cô bị sốt anh lo lắng quan tâm đến như thế khiến Ngọc Ân cảm động không thôi. Tuy anh làm sai thế nào nhưng việc anh quan tâm cô là không thể chối bỏ được.