Chi Thần Điêu Đại Hiệp - Hạ Vũ
Đăng vào: 10 tháng trước
“Ngươi,…” lão nhân thật cạn lời với hài tử trước mắt, hắn không ngờ bản thân lại nhặt về một cái hèn nhát hài tử.
“Gia gia, không cần lo giữ được mạng thì mới còn cơ hội tiếp tục luyện tập võ công chứ!” Tô Thanh đến gần lắc tay tròn mắt nhìn lão nhân.
Lão nhân mềm lòng thở dài hắn nghĩ trước tiên dạy nàng khinh công đi sau này bồi dưỡng tiếp cũng không muộn.
Trời hừng đông hai thân ảnh một lớn một nhỏ chạy dọc theo sườn núi.
“Hộc, hộc… Gia gia mệt chết ta rồi không chạy…không chạy nữa…” Tô Thanh ngồi bệt xuống đất dùng sức hít thở.
“Ai da! Ta nói ngươi a, thể lực kém còn đòi học khinh công, mới chạy mười dòng đã than mệt” lão nhân dừng lại nhìn xuống hài tử trên đất thở dài.
“Gia gia ngươi quên ta là một cái bốn tuổi tiểu hài tử sao?” Tô Thanh nói nàng thầm mắng trong lòng đồ lão già đáng ghét ta là con người chứ có phải trâu bò đâu mà không biết mệt. Đâu ai sức trâu sức bò như ngươi chạy mười dòng còn chưa đủ mệt.